Tuyết Tùng

Sài Gòn Dzô!!!

http://hanoilive.com/wp-content/uploads/2011/03/320920110323PhimAnhSaiGonYo1.jpg

Nói ngắn thui. Tóm tắt ý chính của bài này sẽ là vậy: Sài Gòn Yo! Không phải là một bộ phim tệ, bản thân từng chi tiết nhỏ, từng khung hình trong đó cho thấy sự đầu tư khá nhiều công bsức, nỗ lực và cố gắng nghệ thuật hóa bộ phim một cách tối đa, nhưng dưới con mắt của tui, nỗ lực này đã thất bại. Vẫn như rất nhiều phim khác, Sài Gòn Yo! Có một số đoạn thoại rất đáng chú ý, một vài bài hát hay (nhạc Suboi), một vài nhân vật diễn rất đạt, nhưng tất cả chỉ có thế và không thể nào kết nối với nhau được. Thành ra, Sài Gòn Yo! Là một bộ phim rất chán.

http://k14.vcmedia.vn/Images/Uploaded/Share/2010/06/17/100617CineS3.jpg

Điểm trừ:

Chán đầu tiên là chán về quay phim. Tui bầu cho phim này giải Mâm xôi vàng về quay phim. Trời ơi tui ghét cái thể loại quay kiểu handy cam quá chừng, quay vừa run vừa lắc. Đã vậy, nhưng lúc bình thường thích lắc đã đành, lúc diễn viên nhảy nhót cũng lắc theo, người lắc máy cũng lắc, làm sao thưởng thức được hết cái đẹp của vũ đạo? Đó là chưa kể, khoảng 60, 70% cảnh quay của phim là máy quay… dí sát mặt diễn viên, hầu hết là từ chân mày cho đến cằm, thậm chí cái cổ cũng ko thấy. Coi phim nhảy nhót mà như coi phim con nít quay vậy đó, thấy toàn mặt người là mặt người, mà lại cụt đầu cụt đuôi, run lắc tum lum. Nói chung là không biết có ý đồ gì ko, chứ tui là tui ko nuốt nổi cái thể loại quay phim này.

Chán thứ hai là plot quá yếu. Đường dây kịch bản không ăn rơ mẹ gì với nhau hết trơn? Chuyện tình yêu của mấy nhân vật chính rốt cuộc ko đi đến đâu, không có mối quan hệ nào được đẩy tới cao trào, không có sự kết nối logic thần thánh như những kịch bản hay ho khác. Nhưng lỗi logic về tâm lý quá trời nhiều, từ những cái nhỏ nhặt cho đến những cái lớn lao. Nhìn về tổng thể, có thể thấy được ý tưởng mà bộ phim muốn chuyển tải là có ý nghĩa (khát khao của tuổi trẻ, biết chinh phục ước mơ, làm điều có ích…), nhưng không làm sao bật ra được, kể cả cá tính của nhân vật. Tui ko tìm được một lý do nào cho mình để yêu hay ghét một nhân vật nào đó. Yêu ai bây giờ? Ghét ai bây giờ? Những nhân vật trôi qua mờ nhạt trong màn ảnh…

Chán thứ ba là… nhảy quá chán. Thực ra mà nói, nhảy thì hay, các bạn ấy nhảy rất có đuầ tư nhưng tiếc là khi đặt vào một bộ phim, sự thể hiện lại chưa toát ra được. Đó là chưa kể trong màn thi đấu cuối cùng (sorry em spam tý), đội nhà sử dụng trống như một công cụ làm mới lối nhảy của mình, nhưng tui thấy nó ko ăn nhậu gì với bài nhảy của mấy bạn ý hết, vẫn ko có gì khác biệt, không có gì bứt phá, không có gì blah blah blah… Nói chung là chán, cộng thêm kiểu quay run lắc làm tui ko coi được cảnh nhảy nào cho ra hồn, máy quay cứ zoom tới zoom lui chóng hết cả mặt.

http://k14.vcmedia.vn/Images/Uploaded/Share/2011/03/05/sy24.jpg

http://imgs.vietnamnet.vn/Images/2011/03/10/17/20110310170029_6.jpg

Chán thứ tư là phim có nhiều đoạn vô duyên quá, như đoạn hai em nhân vật chính làm PG cho hãng Samsung. Má ơi, làm PG mà rao hàng như… rao chè: “TV 3D đây, TV 3D hàng mới đây, công nghệ đỉnh cao đây, TV 3D đây…”. Không biết thiệt hay giỡn, cố tình hay vô ý hổng biết nữa =))=))…

Chán thứ năm là răng cỏ của diễn viên Việt Nam mình đã lởm khởm lại còn vàng vàng, đã thế quay phim còn zoom vô sát mặt nữa. Ai đi coi phim này mà ngồi gần màn hình thì cẩn thận nhé, răng của các bạn ý cứ gọi là cắm phập vào mặt chúng ta. Bọn nước ngoài, tui thấy dù xấu cỡ nào, cũng ít khi gặp diễn viên có răng xấu hoặc thiếu thẩm mỹ. Ta nói, cái răng cái tóc là gốc con người mà…

Chán thứ sáu là… thôi không chán nữa, chuyển sang khen hen.

http://www.anninhthudo.vn/Tianyon/Cache/Image/164/80164.jpg

http://thichlamdep.com/tintuc//images/fullsize/year-2011/month-03/phim-ve-gioi-tre-sai-gon-yo-gay-an-tuong-manh-17.jpg

Thích thứ nhất là lối diễn tự nhiên. Em Vân Trang diễn rất ra dáng miền Tây, chuẩn không cần chỉnh. Bạn nữ và nam nhảy hip hop (quên tên rồi) thì diễn rất ra chất dân giang hồ nhảy nhót hip hop, tự nhiên. Đặc biệt là bạn nữ, khi kết hợp với Khương Ngọc diễn rất nhập tâm, hợp vai, có điều bạn này ko hiểu sao trang điểm lúc đậm lúc nhạt, có lúc dễ thương ghê còn có lúc nhìn như yêu nữ =))

Thích thứ hai là mấy đoạn múa lụa trong phin, hehe, tui khoái cái gì sến sến vậy đó. Mặc dù thích cái này thì phải chê 1 chút vì phim không đẩy mạnh các màn múa lên đến cao trào được, nó cứ lửng lơ ở đâu đó. Thôi kệ, nhưng vẫn thích…

Thích thứ ba là trong phim cũng có một vài đoạn thoại hay, nhưng tui quên hết rồi, và bây nhiêu đó thì ko đủ để cứu toàn bộ bộ phim.

http://bhdstarcinema.vn/images/articles/2011_04/290/1300678987-saigon-yo-phm-viet-81.jpg

Túm lại là vậy, yếu tố quyết định thành công của một bộ phim nhảy nhót thì trước hết là phần hình ảnh và âm thanh, phải hoàn hảo mới lấy được cảm xúc của khán giả. Nhạc thì khá tệ (ngoại trừ một vài đoạn của Suboi, còn lại không có đặc trưng gì), hình ảnh thì như tui đã nói từ đầu, quá dở. Vì vậy mà phim không lấy được cảm xúc của khán giả. Thà chịu cực một chút, có đầu tư hơn, tui nghĩ phim mới có thể thành công được. Lấy ví dụ Step Up 3D (so sánh hơi khập khiễng, nhưng tui thích thế), phim này nhảm quá nhảm nhưng người ta vẫn thích nó vì phần hình và phần âm tốt, các màn nhảy đong đầy cảm xúc và đưa khán giả lên tới… đỉnh khoái cảm. Còn coi mấy đoạn nhảy nhót của Sài Gon Yo! Chỉmuốn… lăn ra ngủ, mặc dù trong thâm tâm mình hiểu là các bạn ấy nhảy rất hay, kỹ thuật rất cao…v.v.

Nói chung là còn phải cố gắng nhiều!

0 Responses