Tuyết Tùng
Có hạnh phúc không em ?

Có hạnh phúc không em ?

Hình như chưa có ai hỏi mình câu đó, mà dù có, cũng chẳng biết trả lời thế nào. Vì những khái niệm rất cũ và tầm thường về hạnh phúc, hẳn là đã lỗi thời và trở nên nhàm chán trong mắt những con sóng ngoài kia. Mà định nghĩa chi cho cao xa, liệu hạnh phúc không phải là một ly trà tan, loang loang những giọt sương mai trong ánh bình minh buổi sáng, nơi vắt vẻo bên thềm cửa những mênh mang hiên nhà tiếng trẻ con à ơi, tiếng chỏ sủa, tiếng rao nát lòng cả một góc phồ hồng ươm đó sao ? Hay hạnh phúc, là thứ chân giá trị của những thứ mà “chúng ta cho là cực đỉnh”, là “top of the world”, là “vĩ cuồng, miên màn, dàn trải”, là unstopable, là không thể dừng lại, hay cũng mang một nghĩa khác, là đã thôi, chẳng còn gì để mơ ước nữa….

Có hạnh phúc không em.

Chiều nay đã nhận được một câu trả lời thích đáng, về những gì mình từng mơ. Một người yêu. Một ngôi nhà nhỏ. Một khoảng thời gian em đềm. Một công việc mà mình đã, đang và sẽ yêu quý. Một lũ bạn bè hài hước. Một quá khứ. Một tương lai. Và những thứ cứ đến và đi như những chiếc lá me bay hình cánh bướm, vàng phấp phới cả một góc trời mỗi chiều về thương nhớ. Nhưng sao chẳng thấy vui ?

Vì mình đã bước đến cái ngưỡng cuối cùng của sự thờ ơ, toan tính, hay lạnh nhạt về số phận và sắt đá về cảm xúc, quên không để lại một nụ cười sau mỗi cuộc chia tay. Yêu, và nhớ. Và những tháng ngày bụi bặm, gian khó có thể đã trải qua, nhưng rồi cũng sẽ quay trở về như vòng tròn samsara bậc thầy tu nào đó vẽ lên vách đá, và lẩm nhẩm một câu muôn đời: Kiếp sống là luân hồi…

Tự dưng thèm nghe mùi đàn bà, à không, là thứ nước hoa đàn bà đầy ma mị của Kenzo Flower, rất con gái của Nina Ricci hay đơn giản chỉ là một giọt hương mênh mang có lớp cuối được phủ tuyết tùng, nồng nàn như dư vị cuối cùng rất giản đơn về hạnh phúc. Lại thậm chí còn muốn tắm mình trong Au Masculin, thứ ngọt ngào đầy trai nghiệm ma ng hương gỗ trầm đầy quyến rũ, mang trong mình dòng máu chết người của những đêm chạng vạng nhuốm màu Twilight….

Đêm buông xuống như một chiêc mũ trùm. Bỗng cảm thấy khó xử về những vô nhiên, đợi chờ và bão giông còn phía trước. Liệu mình đã từng chùn bước, hay đó chỉ là thứ xúc giác tạm thời và không vững chãi của những giấc mơ không hồi kế, của loài bồ công anh đã bay nghi ngút về phía cuối chân trời…

Là cơn mơ ở cuối nẻo đường về, là thứ hạnh phúc mỗi khi mỉm cười. Và phải chăng, chẳng có cuâ trả lời nào hoàn hảo cho việc hạnh phúc hay không, tất cả còn phụ thuộc vào một điều gì khác…

Những điều thật khác.

1 Response
  1. Sake.Winter Says:

    luc dau em thay a quen quen, sau nay em moi nho ra but danh cua anh la Tuyet Tung. a thich triet li ve tinh yeu, va tinh yeu cua anh xem chung lang man, hoi li tuong mot chut. cung khong biet noi sao, em la nguoi thuc te va cung co the noi la tung yeu, em khong mong va khong tin vao tinh yeu nhu vay. em nghi truyen cua anh nen thuc te mot chut va bot triet li mot cach lo lieu, hoang dang de tranh roi vao sao rong. em chi gop y thang thung thoi, em chang co y j khac. chuc a hanh phuc. (SRR vi su duong dot va go tieng Viet ko dau, cai may cua e ko co ct go, em luoi download, keke)