Tuyết Tùng

Những ngày cuối năm

Mặc dù chưa đến cuối năm (chỉ mới gần thôi), nhưng cứ viết cái note với tittle này cho nó sung, và cũng là viết sẵn để dành, phòng khi từ giờ tới đó bận quá không viết được.

Cuối năm tiệc tùng quá nhiều, từ tiệc cưới cho tới tiệc sinh nhật, là những thể loại tiệc bất đắc dĩ thì không nói, sau đó thì còn là các buổi họp mặt, tất niên, ăn mừng, tổng kết, báo cáo, các thể loại year end party, các thể loại event, ra mắt, kết thúc…blah blah blah. Thiệt là khổ sở đối với một đứa không đam mê thời trang như mình, đồ vía thì có vài bộ thoai, đào đâu ra mà nhiều đồ đẹp (Em chứ ứ có phải cô tấm đâu), nên rất bấn loạn mỗi khi tiệc đến mà xà quần mãi ở cái tủ đồ không bít mặc gì >.<

Mà mốt tiệc ở VN bây giờ là phải có dress code màu mè, xanh đỏ tím vàng đủ hết, tuần trước gặp một buổi dress code White & Black mừng hết lớn vì đồ của mình toàn trắng đen, thì ngay hôm sau tá hỏa gặp một chỗ với dress code màu… xanh lá, thiệt là dễ thương hết xức. Cá nhưn tui thích màu xanh lá nhưng ko thích mặc tý nào, cái áo màu xanh lá duy nhất mà tui có là áo Yume, hị hị, hem lẽ mặc đi vậy xao kakaka, nhưng cuối cùng cũng pass qua được cái buổi đó bị có cái áo lai màu giữa blue và xanh lá, mừng tóa mừng tóa. Cuối tuần này là White & red, đồ đỏ thì tui cũng có nhiều, nhưng ứ thích mặc, muốn mua đồ mới cơ, dù sao thì cũng chưa sắm đồ tết >.<

Mà nhắc chuyện sắm đồ tết mới thấy, ờ nhà gần trung tâm thật là… lợi hại. Tối nào đi công chuyện/ đi làm về cũng… lòi 2 con mắt ra vì thấy thiên hạ sắm đồ quá mạng. Tui ở Lê Văn Sỹ thì các bạn cũng biết rồi đó, thiên hạ sắm đồ như điên, ta nói, tối 11h gần 12h đêm là còn lúc nhúc người chen lấn lựa quần áo, thiệt là rùng rợn. Nghĩ tới cảnh phải chen vô đó thì cũng phát oải, mặc dù tui cũng hứng thú với mấy trò shopping lắm. Trưa nay tranh thủ rảnh chạy lướt lướt qua một vài shop một tý, đi buổi trưa tưởng shop quần áo vắng hơn ai dè vẫn đông há há, mặc dù thế bạn vẫn chiến đấu có được một cái quần trắng xinh xinh để cuối tuần lên sân khấu làm loạn, giờ chỉ còn thiếu cái áo màu đỏ nữa thoai >.<

Cuối tuần này về quê, 23 lên lại, rồi 30 mới chính thức về, hehe, nói chung chưa có năm nào ăn tết theo kiểu ngộ như năm nay. Mình thích cái không khí “trước tết” hơn là “trong tết”, nhất là ở quê nhà, nhìn ba mẹ, hàng xóm, bà kon tất bật với những điều mới mẻ và đầy hào hứng thiệt là thú vị. Ngắm người ta lặt lá mai, dọn nhà, quét dõn vườn tược, và háo hức mong chờ những mầm non mùa xuân nhú lên từ cây mai trước cổng. Nhà tui cũng cóa nhiều mai, ba thích trồng mai lắm, cây nào cây nấy đẹp lung linh, năm nào cũng nở vàng rực cả một góc đường. Thik nhắm thik nhắm =)). Tui đã tự hứa với lòng, khi nào có xèng, tui sẽ đầu tư cho ba mở một vườn mai, mà ko biết đến khi nào mới thực hiện được lời hứa đó đây nữa?

Hồi trưa ăn cơm bàn tròn với các… cưng CPS, good feelings good air, lùi một bước biển rộng trời cao mà, hy vọng mọi thứ rồi sẽ lấy lại cân bằng và niềm vui của riêng nó.

Cuối năm, quá nhiều hy vọng tươi sáng và những điều tốt đẹp đang ập đến, đâu đó có những “khúc mắc” nho nhỏ còn vướng lại, nhưng có xá chi, bởi cuộc sống thì luôn nhất thiết phải có những mảng màu tối, chúng ta không thể nào hoàn hảo, và gom hết may mắn của cả một đời người để nhét và một giai đoạn nào đó được, nên mọi chuyện ở đây, vào lúc này, có lẽ đã hoàn hảo hơn mình tưởng tượng gấp trăm lần, gấp trăm lần…

Một tình yêu đẹp…

Những người bạn tốt….

Công việc ổn định…

Những cơ hội mới...

Tết này, mình – sắp 24 – lại có được thêm nhiều niềm vui rất khác, và một ước mơ nữa đã được tick dấu “done”. Sống trên đời, ta còn mơ được gì hơn thế?

0 Responses