Tuyết Tùng

Vết sẹo cánh thiên thần

https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhrj2Jx9P9OMpP_vgEAbjcngtoTOEgS0SdUF9OnJ4n4E4H8oQsE3Dv1yNOwICv-KEgKNKpGSt2vUYSosTJdo2CdBlvIQzWqE_1dUyqX1n_ahFqGFOX8p5BBh0SfqyvgV-RzDqTaIfCT1k5H/s1600/hush-hush.jpg

Tự nhiên lười viết 1 cách ghê rợn các bạn à, cũng may là còn được hai thú vui là đọc sách và xem phim là siêng được chút chút, chứ cả 3 trò chơi yêu dấu là viết, đọc và xem cùng lười một thể thì quả là bi kịch cuộc đời, chắc chỉ còn nước đâm đầu xuống gầm cầu mà tự vẫn.

Vết sẹo cánh thiên thần có tựa gốc là Hush, hush; là quyển tiểu thuyết đầu tay của nữ nhà văn trẻ Becca Fitzpatrick. Trong phần giới thiệu cuốn này thì ngừi ta có nói cô này hồi nhỏ là fan của truyện trinh thám Nancy Drew đó nha, mà cái series truyện Nancy Drew này tui đọc rồi, hem có khoái gì hết trơn, ta nói, nó trẻ con và ngây ngô quá đó mà, bị tui đọc khi đã già rồi nên chắc là cảm giác không có được fantastic như khi đọc lúc mình còn nhỏ hen? Cho nên khi cầm quyển sách này lên tui tự nghĩ tác giả của nó là fan hâm mộ của một loạt truyện mà tui thấy là ko hay cho mấy thì liệu bả có làm nên được kỳ tích gì chăng? Và quả là… không có kỳ tích nào xảy ra mặc dù đây có thể nói là một quyển sách không đến nỗi tệ.

.

Vết sẹo cánh thiên thần mang màu sắc u ám của thế giới tuổi mới lớn, nhân vật chính trong truyện này là cô bé Nora mới tròn 16 tuổi, bị té vào mối quan hệ bất bình thường và không thể cưỡng lại với chàng trai bí ẩn tên Patch, cậu bạn học cùng bàn ở lớp Sinh học đầy quái gở và kỳ dị. Xuyên suốt quyển tiểu thuyết là một sự pha trộn giữa nhiều thể loại: kinh dị, tình cảm, hài hước, hành động, nhưng vì là sách cho tuổi mới lớn nên chủ đạo của nó vẫn là chuyện tình yêu tình củm. Ta nói, truyện này đọc cũng hao hao Twilight vậy đó mặc dù nó nhỏ bé và trẻ con hơn một chút, nhưng kịch tính và nhiều nút thắt hơn một, đọc đỡ chán hơn mà dù xét về độ dày dạn kinh nghiệm và bút pháp thì cô nàng Becca này không thể nào sánh lại với Stephenie Meyer được.

vetseo.jpg

Hush, hush khi được dịch ra tiếng Brazil bị đổi tựa thành Sussurro, nghĩa là “Thì thầm”, còn khi chuyển sang tiếng Ý thì là “Il bacio dell'angelo caduto”, nghĩa là “Nụ hôn của thiên thần sa ngã”, còn tiếng Việt thì như các bạn biết rồi đó:”Vết sẹo cánh thiên thần”. Nói chung, Becca viết cuốn sách này dựa trên một số khái niệm có sẵn của Thiên chúa giáo về Thiên thần, tội lỗi, truyền thuyết… nên tác giả có phần bớt nhọc công hơn trong việc sáng tạo hay chế biến ra các khái niệm mới. Thực ra tui đặc biệt thích các thể loại này, vì điều đó chứng tỏ nhà văn cũng giống như một vị đầu bếp, truyền thuyết đã có sẵn nhưng lắm lúc nó chán òm, bỏ mốc meo không ai thèm biết nhưng dưới ngòi bút thần sầu của họ thì một ngày nào đó tất cả mọi người đều biết, giống như cái cách mà Dan Brown đã làm với những huyền thoại trong Thiên Chúa Giáo qua 3 cuốn sách lừng danh mà ai cũng biết (Biểu tượng thất truyền, Mật mã Da Vinci, Thiên thàn & Ác quỷ….). Mặt khác, tui lại nghĩ những người có khả năng sáng tạo ra huyền thoại và câu truyện của riêng mình mới thực sự đẳng cấp và đáng được ghi nhận nhiều hơn. Bởi kho tàng những truyền thuyết mà thế giới có sẽ nhờ đó mà được nhân rộng hơn, chứ không chỉ quanh quẩn với những điều cũ kỹ như thiên thần, ma cà rồng, cương thi…v.v…

.

Tui ít khi nào chấm điểm sách, nhưng nếu chấm thì tui cho cuốn này 7/10 điểm. Tính giải trí cao. Một đặc ân mà trời ban cho những quyển sách thuộc dạng trính thám/ kỳ bí này là khả năng khiến cho người đọc dí mặt vào nó đọc ko dứt, ko thể bứt ra được. Nói cách khác, nó có sức hấp dẫn lớn hơn rất nhiều lần so với những quyển sách dạng tự sự dạng như Eat Pray Love chẳng hạn, nhưng điểm yếu của nó là khả năng lưu lại trong đầu người đọc khá kém, những điều đọng lại thường rất ít so với những thể loại khác vì rõ ràng là tính giải trí đã đè bẹp nhưng thứ nghệ thuật và day dứt, ám ảnh hơn nó rất nhiều. Cuốn này chắc chỉ có teen hoặc những bạn teen hoài ko chịu lớn như tui đọc là thấy good, còn các bác già già hay những bạn teen 18 mà khoái làm ông già 28 thì chắc là không thích rồi, bĩu môi chê cho coi. Cuốn này coi vậy mà rất hot ở Mỹ nha, bọn fan nó làm video clip rồi này nọ lọ chai, manga anime cho 2 em nhân vật chính này tá lả âm binh luôn đó, nói chung là cũng hot không kém Twilight nhưng chắc là thiếu thời vận nên không được nổi như Twilight.

http://paxarcana.files.wordpress.com/2009/01/fallen_angel.jpg

Truyện có kết thúc bình thường, lối dóng truyện gợi mở có thể sẽ làm sinh ra ý tưởng viết phần 2, phần 3 cho tác giả. Truyện có chủ đề hay nhưng cách khai thác chưa tốt, nhưng chi tiết vụn vặt hay bị bỏ qua hay giả bộ quên làm người đọc khó tính như tui hay thắc mắc. Tui rất phục bà tác giả của Harry Potter ở chỗ là bả sinh ra chi tiết nào thì bả chắc chắn sẽ giải quyết sạch sành sanh chi tiết đó, dù có những cái rất chi là nhỏ như con thỏ và nó ảy ra ở tuốt tập 1 rồi nhưng bả vẫn đem ra giải quyết ở tập 7, mặc dù ko có mấy người nhớ và nó cũng ko quan trọng lắm thì bả bỏ qua cũng hông sao, nhưng bả ko chịu bỏ qua mà kiến quyết xử lý hết từng cái, đó là bản lĩnh của một nhà văn viết tiểu thuyết dài hơi mà không phải ai cũng có được.

.

Truyện này mà tác giả cáo tay một chút, có thể bơm thêm các chi tiết về khoa học và lý thuyết vào truyện để làm nó hàn lâm hơn và một số độc giả lớn lớn thích một chút, nhưng không biết là do ý đồ hay do non tay mà tác giả cung cấp rất ít dữ liệu, thông tin, mà chỉ đề cập đến các sự kiện hàng ngày, những cái kỳ bí và những feelings của tuổi dậy thì 15,16 thôi chứ không có gì nhiều sự đặc sắc. Nhưng xét cho cùng thì đây cũng là một quyển sách hấp dẫn và không đến nỗi dở, đọc giải trí tốt và rất nhẹ đầu, không mang cảm giác nặng nề, day dứt và ám ảnh.

P/S: Khuyến mãi mấy cái clip trailer, fanmade với tụi fan nó casting diễn viên cho truyện, thầy cuồng ghê hem?

www.youtube.com/watch

www.youtube.com/watch

www.youtube.com/watch

0 Responses