Tuyết Tùng

Lâu lâu mới được làm thượng đế

http://www.insidesocal.com/bargain/customer-is-always-right-quote-unknown-8876.jpg

Thời buổi này hình như khái niệm “thượng đế” đang bị bỏ quên ở một hốc hác ký ức nào đó bây à, vì hiếm khi tìm được một chỗ nào có được một thứ “dịch vụ khách hàng” coi được được lắm, nhiều chỗ không dính cái này cũng dính cái kia, không hư khâu này cũng hư khâu nọ. Rầu nhất là mấy bác làm ăn lớn, cơ sở vật chất đầy đủ sang trọng lịch lãm, nhân viên đẹp trai xinh gái cong môi cong mông lừa tình nhưng chả hiểu qué gì về cái gọi là chiều lòng khách hàng cả, nên người dân hay người tiêu dùng tụi mình cứ phải than phiền miết.

Vậy mà thỉnh thoảng tui cũng tìm ra được một bạn làm ăn rất tốt đó chứ, còn bạn nào thì xin đọc… từ từ rồi biết. Chuyện là tui có rất nhiều thẻ nhựa. Xài thẻ đang là mốt mà, với lại hồi đó làm ăn lung tung mỗi bạn xài một thẻ, tui không biết xài thẻ nào để làm vừa lòng tám phương mười hướng, nên cứ chừng vài tuần lại phải xách đít đi làm thẻ ATM một lần, riết rồi có gần hết thẻ của mí ngân hàng luôn. Thành ra giờ bóp tui nó cứ dày cộm cả lên, tiền thì không có mà thẻ cũng không có tiền, chỉ có thẻ là thẻ. Hôm nọ đi siêu thị móc bóp ra mà cái bóp bị rách, xong chừng 20 cái thẻ nó rơi loảng xoảng xuống đất, mấy em thu ngân với các bạn đứng xung quanh nhìn tui bằng cặp mắt rất kinh hãi , xong về lần đó tui mua luôn cái bóp mới với quăng chừng chục cái thẻ đã lâu không xài (hầu hết là các loại thẻ membership và thẻ Vip của các quán, shop tặng cho này nọ, nói quăng vậy thôi chứ vẫn giữ ở nhà), còn thẻ ATM thì vẫn để trong bóp cho chắc ăn vì lỡ hết tiền mà xe thủng bánh thì còn đường mà lết được về tới nhà.

Có nhiều thẻ vậy nên tui rất hay quên này quên nọ, số tài khoản, rồi mật khẩu truy cập sms banking, rồi tài khoản truy cập online, ngặt cái là mỗi bác chơi một kiểu nên loạn cào cào cả lên, thành ra chuyện tui phải gọi điện thoại hỏi han + đến nơi xin cấp lại mật khẩu hoặc sửa cái này, rút cái kia ở tận nơi là chuyện bình thường. Nên cũng có nhiều chuyện để nói lắm…

http://www.portlandmercury.com/images/blogimages/2010/01/19/1263941771-bad-customer-service.jpg

Ớn nhất là dịch vụ khách hàng của các bạn Techombank, điện thoại tới thì chừng 10 cuộc mới bắt máy một cuộc, hỏi một câu phải đợi chừng 5 phút mới được trả lời, xong lại phải đợi tiếp 5 phút cho câu hỏi thứ 2, rồi cứ vậy mà lấn tới. Ra ngân hàng thì nhân viên mặt lạnh mày lùng, tui đi 3 chi nhánh rùi chỗ nào cũng vậy hết, có một chỗ có mấy chị kia rất xinh nhưng rất xấu nết, ngồi nhắn tin với tám điện thoại ko hà , nhiều lúc tui chờ râu mọc dài tới rún không thấy ai hỏi han chi hết, mà ngân hàng nó vắng hoe chớ có đông chi cam. Sau vài lần như rứa thì tui cạch không thèm ra ngân hàng của các bạn Tech nữa, mặc dù phải công nhận một điều là thẻ của các bạn Tech xài ổn định, ATM dễ nhận diện, bố trí các khu vực rút tiền trong thành phố hợp lý, máy chạy cũng tốt, nên nói chung là chơi với các bạn này thì tui chỉ chơi bên ngoài thui, không lấn sâu bên trong, không chỉ mất công rước bực vào thân.

Chê quá trời chứ thực ra tui đang xài Techcombank là thẻ chính trong hệ thống Smartlink đó, hu hu.

Các bạn Đông Á thì hên xui, đa phần là hên nhiều hơn xui vì dịch vụ tốt, xử lý tình huống nhanh nhưng cũng nhiều chỗ luống cuống và lộn xộn lắm, Đông Á là ngân hàng đầu tiên tui làm thẻ ATM và tới giờ vẫn xài thẻ này như thẻ chính trong liên minh VNBC. Các máy ATM của mấy bạn Đông Á cũng good như các bạn Tech, bố trí hợp lý và dễ nhận diện, có điều thẻ mỏng hơn các ngân hàng khác (dễ gãy), nhưng mà đẹp hơn. Nói chung là nói về Customer Service của các bạn Đông Á thì tui ko chê cũng ko khen, vì ko có gì xuất sắc lắm mà cũng ko có gì phiền lòng lắm.

Đa số các bạn ngân hàng còn lại: Vietcombank, Viettinbank, Agribank, Sacombank…. đều chỉ phục vụ ở mức độ vừa phải, theo kiểu tiền trao cháo múc, mặt có tươi nhưng vẫn lạnh hay nói chung là thiếu niềm nở với khách hàng, dù không gây bực cho họ. Thực ra đây cũng chỉ là ý kiến cá nhân của tui thôi vì mỗi chỗ tui chỉ mới tới chừng 2,3 lần ở 2,3 chi nhánh nên không thể nào đánh giá chính xác cả một hệ thống được, nhưng chúng ta nên nhớ là công ty nào cũng có văn hoá của công ty đó, đến 1 lần mà gặp vậy thì ko nói chứ đến 2,3 lần ở 2,3 chỗ khác nhau mà không có tiến triển gì thì quả là rất đáng để đặt câu hỏi.

http://www.trainingupdate.org/industry-news/PublishingImages/customer-service.jpg

Và cuối cùng, ngân hàng làm tui hài lòng nhất: ACB . Đó là một buổi sáng trời lạnh (thực ra là hôm nay, nói vậy cho nó lãng mạn), tui tới ACB để lấy lại mật khẩu (lần thứ 2) vì đã quên (lần thứ 2), đồng thời cũng để gửi tiền vào tài khoản năm ba chục ngàn mua hàng online chơi. Nói chung là lòng tui rất khấp khởi vì 2 lần trước đó đến ACB đều được phục vụ rất tốt, phải nói là phục vụ tận răng luôn. Điện thoại tới thì bạn điện thoại viên nói chuyện nhỏ nhẹ nhẹ nhàng, giọng êm như ru, tới ngân hàng thì từ anh gửi xe cho tới chú bảo vệ lẫn các chị thu ngân, dịch vụ khách hàng đều làm rất tốt. Một dạ thưa anh, hai dạ thưa anh, ba cũng dạ thưa anh làm gai ốc tui nó nổi rần rần trong người.

Đây quả là một sự ngạc nhiên khá lớn, đúng ra là ngân hàng thì phải vầy mới phải nhưng vì đa số các bạn ngân hàng khác đều làm ăn thí ớn quá nên tui ngạc nhiên với ACB tột độ, 2 lần trước thấy thích nhưng nghĩ mình hên thôi, lần này tới một chi nhánh khác thì nghĩ chắc ko như vậy đâu nhưng hoá ra các bạn ý vẫn y như thế, vẫn một dạ thưa anh hai dạ thưa anh, mặc dù các chị ấy chắc lớn hơn tui chừng dăm ba tuổi, nghe mà mát lòng mát dạ lắm…

Kiểu này chắc tui còn quên mật khẩu của mấy bạn ACB dài dài, rất thích cái cảm giác “thượng đế” hiếm hoi như vầy. Các bạn ACB trả tiền PR cho tui đê….

Nhưng đỉnh cao của dịch vụ khách hàng thì phải nói tới các quán… cà phê vỉa hè ạ. Sáng nay vẫn như mọi ngày khi đang bước phăm phăm về phía quán nước ông già, còn cách chừng trăm mét đã thấy ông già cười móm mém, đứng dậy và làm cà phê cho mình, vừa tới nơi thì ly cà phê đã xong, nhiều đường (như mọi khi), đá nhuyễn và cột lại chỉn chu, ông già còn cẩn thận banh 2 cái quai bọc ra cho mình thọt ngón tay dzô cầm cho dễ nữa chứ. Nhiêu đó là đủ thấy người ta trân trọng các khách hàng cỡ nào rồi, còn hơn khối em xinh tươi trong cách quán cà phê sang trọng, nhìn khách hàng như nhìn thú lạ lắm tiền chỉ muốn vòi vĩnh mà thoy…

Bạn có biết điểm chung của những người bán cà phê vỉa hè và những cô gái "một dạ thưa anh, hai dạ thưa anh" ở ngân hàng ACB lúc sáng nay tui gặp là gì không? Đó là họ yêu công việc và hạnh phúc với những gì họ làm, chứ không phải làm qua loa cho qua tháng, qua ngày đâu ạ...

0 Responses