Tuyết Tùng
Trái tim tôi giống như chiếc lá…
Một ngày kia rơi xuống mặt đường
Gió sẽ thổi về nơi nào xa lắc
Ai nhặt được tình cờ giấu trong rương

Ai còn nhớ những chiều thu hiu hắt
Trong ngực tôi một chiếc lá đang run
Nó vọng lên vài câu thơ hi vọng
Gieo niềm vui thì gặt được nỗi buồn
Lẽ tự nhiên như 1 ngày nắng sớm
Gieo bình minh thì chạm được hoàng hôn

Trái tim tôi giống như chiếc lá…
Dẫu xanh tươi cũng có lúc mỏi mòn
Đơn giản vậy cớ sao ai ko hiểu?
Chẳng giữ gìn chiếc lá lúc tôi trao
Ném lăn lóc trên mặt đường khô khốc
Tôi đi qua đau đớn cúi đầu chào

Rồi một ngày kia khi trở về trong đất
Chiếc lá đang khô sẽ tươi mới lạ thường
Trái tim tôi sáng ngời lên nhan sắc
Thêm trang thơ đựng giữa bốn mùa hương


(LMQ)


Một ngày nào đó, mình sẽ kể cho bạn nghe về những “ẩn ức” liên quan đến bài thơ này và những người liên quan đến nó, nó cũng là một dạng “undeletable file” trong ổ cứng dữ liệu trí não của mình. Nhưng bây giờ thì mình hem…rãnh. Mình phải kiếm tiền ^^ Mình phải giải quyết xong cả lùi công việc phát sinh sau 3 buổi họp liên tiếp của 3 công ty khác nhau trong ngày hôm nay.


Eo ôi, thật là kinh khủng !
0 Responses