Tuyết Tùng

Hình xăm của sếp.


Đọc thấy trên Facebook của sếp: chuẩn bị mang trên mình một hình xăm (gonna get a tattoo). Lòng cứ thắc mắc, không biết liệu một người như sếp, thì sẽ xăm cái gì ? Sếp hỏi ngược, người như anh là người thế nào, bộ người như anh thì..không có gì để xăm hả ?

Đâu phải, người như anh thì em nghĩ là phải…xăm đầy mình, nhưng hình xăm đầu tiên mà ta quyết định mang trên người chắc chắn sẽ là một lựa chọn khó. Vì hình xăm sẽ là thứ vĩnh viễn gắn kết và ở lại trên cơ thể ta cho tới lúc tàn phai cuộc đời. Hình xăm là một bộ phận nhân tạo và chúng ta có quyền lựa chọn một cách rất ngẫu nhiên mà cũng vô cùng sắp đặt, giống như là chuyện quyết định mình sẽ có thêm một con mắt, một cái lỗ tay, một bàn tay hay một nôt ruồi duyên chẳng hạn, kể từ cái giây phút mình quyết định chọn nó, thì nó sẽ mãi mãi là một vết son trong cuộc đời mình.

Rôi cũng nhìn thấy hình xăm mới của sếp. Lúc thấy khoe trên Facebook, có người nhảy vào hỏi “Does it hurt”, sếp bảo “Not really, I watched porn when I did it”. Hì, thì đùa thôi, sếp lúc nào cũng hài hước, hài hước và hài hước. Mà mình tin dù ngay cả khi không có lý do ấy, mà thậm chí còn tập trung săm soi cái cảm giác chiếc kim chích vào người, tay nhỏ máu và để những dòng mực thấm vào từng thớ thịt, sếp cũng sẽ không thấy đau. Tại sao ư ? Tại là vì cái này, chính hình xăm ấy.


Là logo công ty. ^^

Tự nhiên, thấy trước cái logo công ty này thì những hình xăm bươm bướm, rồng bay, phượng múa, tên người tình, những cô gái hở mông, những hổ báo linh thú này nọ bỗng trở nên tầm thường quá. Đó liệu có phải là sự khác biệt giữa một cái đầu nhiều ý chí, một người khao khát được thành công và một người chỉ thích xăm hình để mua vui cho bản thân mình? Thì đã đành, là công ty cho chính mình lập ra, là đứa con tinh thần mang bao nhiêu tâm huyết, nhưng cái việc xăm logo công ty ấy lên tay cũng khiến cho mình cảm thấy ít nhiều ngạc nhiên, nhất là với một người hài hước như sếp.

Rồi có những thứ từ đây sẽ thay đổi, chỉ từ một hình xăm. Nhưng cái quan trọng là mình bỗng dưng thấy được rõ rệt sự phân biệt giữa mình và sếp. Mình thì cứ tối ngày suy nghĩ không biết nên chọn gì làm hình xăm đầu tiên: tên người yêu, tên đứa em, tên chính mình, hay một hoa văn cầu kỳ phức tạp nào đó mà ai nhìn vào cũng….không hiểu. Còn với sếp, ắt hẳn cái ý nghĩ về logo công ty ấy đã ăn sâu vào đầu lão từ tận….thuở lắc lơ nào đó rồi. Và mình tin, dù có khó khăn, nhưng một công ty nhỏ như mái nhà của chúng mình rồi cũng sẽ thành công, nhất là khi nó có vinh hạnh sở hữu được một người vừa là chủ vừa là “fan hâm mộ” cuồng nhiệt như sếp.

Hoan hô sếp và cái hình xăm là logo công ty. Hehe.

0 Responses