Tuyết Tùng
Eat, pray, love
Ăn, cầu nguyện, yêu

http://katrinadavid.files.wordpress.com/2009/03/eatpraylove.jpg



Trong 3 thứ này thì mình chỉ mê cái thứ 2 và cái thứ 3, ăn thì mình không mê lắm, dù thỉnh thoảng có....ham ăn thiệt, nhưng về bản chất thì mình là một đứa cực kỳ kén ăn, ^^ chỉ ăn được những món mẹ và bé nấm nấu là chính, còn lại thì ít ai hiểu ý mình lắm, nên mỗi khi đi ăn với một người lạ, hoặc một đám bạn lạ thì quả là một cực hình ^^ Nói ra thì sợ bị chê là...điệu, nhưng ko nói thì lũ bạn nó toàn dắt díu vào những chỗ mình ko ăn được ^^ Nói chung, cái này làm mình thiệt sự bối rối. Nhưng ăn ngon, ai mà chả khoái, nhỉ ?

Là một chút béo béo, ngậy ngậy, thơm thơm của mùi kem sữa. Một ít hương cỏ xanh với lá húng quế, cay cay của hạt tiêu đen và tiếng lanh canh của chén dĩa. Tại Ciao Ngô Đức Kế vào một đêm đẹp trời, mình bỗng nhiên cảm thấy "yêu" tất cả những gì thuộc về nước Ý. Một chút Ý, thi thoảng Ý, và luôn luôn Ý, là những phong cách cổ kính, quyến rũ mà sành điệu, rất manly mà cũng rất Unisex, rất Unisex mà cũng rất metrosexual ^^ Đó là nước Ý trong trái tim mình. Hồi đó hay đến Ciao là vì hay ...đi chung với một bạn rất mê Ciao, mà bạn ấy mê Ciao là vì một anh chàng bồi bàn trong đó. Một anh chàng phục vụ ở một Quán Ý, có đôi mắt và nụ cười dễ thương, đẹp trai một cách rất...Việt Nam, thường đặt xuống bàn mình những ly Cappucino thơm lừng mùi Cacao Ý, những dĩa Lasagna nồng nàn sữa kem hay đơn giản là những lát cà và khoai tây chiên nóng vàng ^^ Một khung cảnh thiệt đẹp, nhưng hồi đó bạn ấy thì cứ lo ngắm anh chàng, còn mình thì cứ ăn và uống, xong ròi lại...uống và ăn. Đồ ăn Ý thì ngon, ngon nhứt, ngon nhứt nhứt...

Ban đầu mình cứ ngỡ....Ciao là tên một loại cafe, sau này lại tưởng là một loại "quán cafe", cuối cùng mình lại nghĩ ciao tức là "nỉ hào" trong tiếng Hán (ngu vãi), đến mãi dạo gần đây mình mới biết Ciao là Xin chào trong tiếng Ý, và thật may mắn khi biết thêm Ciao là tiếng viết tắt của một cụm từ mà dân Venice thời Trung Cổ hay sử dụng để chào đón nhau "Sono il Suo Schisavo", có nghĩa là "Tôi là nô lệ của anh" (chào gì quái gở thiệt). ^^ và cảm thấy thật thích, hóa ra cái quán cafe khiến mình thích nước Ý lại là một cái quán mang tên bằng tiếng....Ý (đúng là một khám phá stupid nhất trong ngày). ^^

Mình yêu nước Ý, không lý do, cũng như cô nàng viết quểyn Eat, pray, love này. Xét cho cùng thì bà già này may mắn hơn mình vì đã biết quá nhiều về Ý (thì đến nỗi viết ra sách cơ này), còn mình thì vẫn cứ hàng ngày "mơ về nơi xa lắm",cứ dăm ba bữa lại lụm nhặt 1 tý thông tin cho đỡ đói lòng. Vì vậy mà khi biết quyển này "có nước Ý trong đó, mình đã có ý định mua từ lâu, hehe. (Nhưng mình đã không mua "Ngón tay mình còn thơm mùi oải hương" vì mình không thích cái kiểu viết văn rất....con gái ấy, toàn hoa hòe hoa sói, quyển ấy nhắc về Ý rất nhiều, nhưng nó làm mình nhớ tới "Mãi mãi tuổi hai mươi" của anh Thạc, viết nhật ký hành quân mà toàn tả chim với chả bớm ). Trong thời đại "năng nhặt chặt bị" này mà liều mình bỏ tiền ra mua một cuốn sách to oạch kiểu ấy quả là một cuộc "oánh nhau tâm lý" dữ dội trong bụng mình, và rồi trong một phút kiềm lòng không đặng đã vác "Ăn, cầu nguyện, yêu" về nhà.

Để nói về một cuốn sách khi mới đọc được....30 trang trong tổng số 550 trang của nó quả là ....không dễ, nhưng mình kha khá là thích cách viết của Elizabeth Gilbert, viết ở đại từ nhân xưng ngôi thứ nhất, số ít, nghĩa là rặt kiểu tự truyện. (Thì nó là tự truyện mà)nhưng ko bị nhàm ch1n. Trước giờ, mình chỉ ủng hộ các quyển sách viết tự truyện ở ngôi thứ 2, hoặc thứ 3, mới có nhiều màu sắc và tránh bị giống như một cuốn nhật ký nhảm như cái thảm. Nhưng Eli đã thoát ra được điều này, nghĩa là cô viết tự truyện với một phong cách rất vui tươi, dí dỏm, hài hước, ngay cả những đoạn bi thiết và sướt mướt vẫn có thể le lói lên đâu đó những niềm vui dù là rất ít, nó làm cho màu sắc quyển truyện này tươi tắn và bớt phần u ám hơn. Vì tự truyện thì thường 10 cuốn là hết 9 cuốn kể khổ & than vãn, cuốn còn lại thì chắc là...nói nhảm. Eat, pray, love sẽ là cuốn thứ....11.

Như hạt thứ 109 trong chuỗi 108 tràng hạt, như cái lời mở đầu mà cô đã nói về cuốn sách của mình, đã kết thúc trước khi cả bắt đầu, và dù cuộc sống của bạn có luân hồi, dài dòng hay mệt mỏi cỡ nào, cũng hãy tự cho mình một phút dừng lại để làm một thứ khác đi, như là sự nghỉ ngơi của đôi bàn tay khi lần đến hạt thứ 109 và khựng lại. Kết thúc và bắt đầu của một vòng tròn.

Sẽ đọc quyển này, và review kỹ hơn, nhưng thực sự mà nói thì ko biết có thời gian ko nữa, huhu.

Trong giải đoạn "dầu sôi lửa bỏng" này, mà đùng một cái bệnh ngu lại tái phát, cũng chính vì ngu quá mà tối qua mắt nhắm mắt mở kiểu gì không biết lại nuốt trộng nhằm một con virus quái gở search ko ra cách diệt, lên gu gồ, dà hú search cái tên em nó cũng chẳng ra kết quả nào luôn, lợi hại vô cùng. Lúc log on vô Windows nó báo "Máy mày bị cùi bắp rùi, bấm dzô đường link sau để...tìm cách giải quyết". ^^ Tức là mình bấm vô nó sẽ mở firefox ra, từ fire fox mình sẽ mở my computer, từ computer mình làm đủ mọi kiểu diệt virus k được nên quyết định phải cài máy lại. Nhưng trước khi cài phải back up Yahoo Archive (cái này quan trọng), Bookmark của firefox (quan trọng lắm) và dữ liệu thư của Outloo Express - Ta nói, cái cuối cùng này mới siêu quan trọng nè, xài Outlook lâu ngày quen rùi nên công việc chi chi cũng nằm trong đó hết trơn, lỡ mà back up xong restore không được chắc mình tự tử luôn quá, mỗi lần vô hộp thư mình online là mún xỉu rõi (thư tùm lum tá lả chứ đã được arange đẹp đẽ gọn gàng như Outlook đâu, huhu.

Bi chừ thì đang ngồi chờ xả nén office để cài Outlook, tinh hình là Yahoo Archive đã restore lại được còn bookmark firefox thì ko, ta nói, muốn khóc ghê lun, bít bao nhiu web độc mình xu tằm được, huhu. Hy vọng là ko có chuyện gì xảy ra với Outlook. Hy vọng.

Vậy là sự cố mạng mấy ngày nay không phải do yahoo bị khìn mà do đường truyền, vì qua khảo sát thấy có 1 số người vẫn dzô 360yahoo và còm mên phà phà (như bạn moon và bạn Bimbim, hehe), còn một số người thì khóc hận vì lúc được lúc ko, hình như số người bị nhiều hơn, ko biết là thằng nhà cung cấp nào nữa (thông cảm, iem xài net chùa nên chả biết mình xài dịch vụ của ông lớn viễn thông nào, hehe).

Nghe đồn Songoku chiếu ở VN ròi nhỉ ? Có bác nào coi ròi review lại cho iem mấy câu đi, đang nghèo, ko có phước phần đi coi phin ^^

Thôi, thư đã dài, iem xin dừng bút. Chúc các bác 1 ngày làm ziệc dzui dzẻ và hăng say, hehe
0 Responses